Toscana - nơi trái tim trở về
- Athena

- Aug 19
- 3 min read
Updated: Aug 20
Trước khi đặt chân đến Toscana, tôi không nghĩ rằng có một ngày mình sẽ viết một cuốn tiểu thuyết lấy bối cảnh nơi đây. Nhưng có những điều đến thật tự nhiên, như một lời thì thầm từ quá khứ, như một tiếng gọi dịu dàng không thể chối từ.

Toscana là một vùng đất thơ mộng thuộc miền Trung nước Ý với bảy di sản thế giới của UNESCO. Mỗi mùa ở đây đều là một chương riêng biệt. Toscana mùa xuân là những sườn đồi trải dài sắc xanh non, những con đường quanh co đầy hoa poppy và diên vĩ dẫn về ngôi làng nhỏ nép mình trên đồi. Mùa hè, nắng đổ mật vàng lên những cánh đồng đang vào mùa gặt với những cuộn rơm khô nén tròn rải rác khắp nơi. Hàng cây cipresso vẫn đứng đó như một biểu tượng cho sự trường tồn và lòng kiêu hãnh. Thu về thổi thêm hồn thơ lên mái ngói đỏ nâu của những căn nhà cổ, nơi mỗi bức tường dường như còn lưu lại hơi thở của thời gian. Những vườn nho và ô liu vào mùa thu hoạch trong các trang trại thơm nức mùi rượu vang mới ủ. Khi đông về, Toscana khoác lên mình vẻ đẹp trầm mặc, những ô cửa sổ nhỏ hắt ra ánh sáng vàng ấm áp, như một lời mời gọi khách lữ hành dừng chân, thưởng thức một ly Chianti đậm đà, lắng nghe những câu chuyện xưa cũ.
Giữa những ngày rong ruổi ở Firenze, những lần dạo bước qua cây cầu Ponte Vecchio đầy hoài niệm hay đứng trước bức tượng David vĩnh cửu, tôi đã ấp ủ ý tưởng cho cuốn sách của mình. "Tiếng gọi Toscana" không chỉ là một câu chuyện tình yêu, mà còn là bức tranh của một Toscana lãng mạn, hài hước, nhưng cũng đầy biến cố, như chính những con người đã gắn bó với nơi đây. Và lần trở lại sau khi cuốn sách đã khép lại trang cuối, tôi không chỉ bước chân vào một vùng đất đẹp như tranh, mà còn bước vào lại chính trang viết của đời mình.
Toscana không chỉ đẹp mà còn đậm chất điện ảnh. Đó cũng là bối cảnh cho rất nhiều bộ phim nổi tiếng như “Under the Tuscan Sun”, “Call Me by Your Name”, “Gladiator”... Mỗi nơi ở Toscana đều như một phim trường ngoài trời. Firenze mang vẻ cổ kính của một kinh đô nghệ thuật, nơi bạn có thể tưởng tượng ra hàng nghìn kịch bản tình yêu lãng mạn trên cây cầu Ponte Vecchio. San Gimignano thì như cuốn sử thi đá vôi, nơi mọi bước chân đều vang vọng thời gian. Chianti, nơi mùa vendemmia diễn ra, như khung cảnh cho những bộ phim gia đình ấm áp, nơi mọi bữa tối đều kết thúc bằng tiếng cười và ly rượu vang đỏ. Còn Val d’Orcia lại là nơi Toscana cất tiếng thì thầm bằng ngôn ngữ của gió, ánh sáng và những vệt mùa lặng lẽ trôi.
Viết về Toscana là viết về những buổi chiều trong trẻo trên những ngọn đồi, về những bữa ăn đượm hương ô liu và phô mai Pecorino, về những câu chuyện kể bên ly rượu vang nồng ấm. Nhưng trên tất cả, đó còn là viết về cuộc hành trình đi qua những miền đất lạ và cả những góc sâu kín trong lòng mình.
Và có lẽ, một phần tâm hồn tôi đã ở lại nơi đây, giữa những vườn nho, bức tường đá cũ kỹ, giữa chiều hoàng hôn rực rỡ và những đêm trăng sáng vằng vặc trên mái nhà. Toscana đã gọi tôi, và tôi đã đáp lại tiếng gọi ấy bằng những trang viết của mình.
Nếu có thể, bạn hãy thử lật giở vài trang sách "Tiếng gọi Toscana" - biết đâu, bạn cũng sẽ cảm nhận được hương nho thấm đẫm trong không khí cùng mùi thảo mộc theo gió mùa thu thoảng tới, những sườn đồi đẹp như tranh vẽ hay nhịp đập trái tim từ một ánh nhìn ở Firenze...



































































































































































Comments